Tia Nắng Đỏ

THU NHỚ THƯƠNG



Phương xa gieo sầu nỗi nhớ
Em đi để lại niềm đau
Đất trời thu về man mác
Thương ai …nhớ thuở ban đầu
 
Một lần lỡ yêu say đắm
Bao câu hò hẹn trót trao
Nồng nàn vần thơ ngày cũ
Tháng mười năm ấy ngọt ngào
 
Ta uống tình em giải khát
Ta sống trong cõi đam mê
Lời ru đất trời dìu dịu
Chân đi chẳng thấy đường về
 
Em là con hoàng oanh nhỏ
Em là nàng thơ yêu thương
Và rồi…em là tất cả
Trong hồn anh mãi vấn vương
 
Thu về hương thơm trong gió
Như mùi hương tóc người xưa
Bây giờ xa rồi, xa mãi
Nhớ nhung ơi…nói sao vừa…
 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 12 tháng 10 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "THU NHỚ THƯƠNG"